Thi thoảng, tôi và người yêu cũ vẫn gặp nhau, chuyện trò, ôn lại kỷ niệm ngày xưa, nhưng không có chuyện lên giường…
Tôi và người cũ yêu nhau từ năm thứ 2 đại học, nhưng khi ra trường, chúng tôi chia tay nhau. Lý do chia tay là anh vào Nam làm việc, còn tôi ở lại Bắc theo mong muốn của gia đình.
Chia tay nhau, nhưng chúng tôi vẫn giữ liên lạc, vẫn coi nhau như những người bạn. Tôi vẫn thường kể anh nghe chuyện về những người đàn ông tán tỉnh mình, còn anh kể cho tôi nghe chuyện công việc, gia đình và những người con gái anh yêu.
Rồi hai đứa kết hôn, ngày tôi cưới, anh còn điện thoại chúc mừng và gửi quà cho tôi qua đường bưu điện. Ngày anh cưới, lúc đó tôi đang sinh em bé, nên cũng chỉ chúc mừng anh qua điện thoại. Sau khi có gia đình, chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau, vẫn kể cho nhau nghe chuyện công việc, chuyện gia đình và con cái.
Rồi chồng tôi chuyển công việc vào Nam, tôi theo chồng vào Nam sinh sống, chỗ tôi ở gần chỗ làm việc của người cũ. Thi thoảng, chúng tôi có gặp nhau, ngồi ôn lại kỷ niệm ngày xưa và động viên nhau cùng cố gắng trong cuộc sống.
Cứ như vậy, có tâm sự gì tôi lại tìm đến anh, kể cả chuyện bị chồng bắt nạt, tôi cũng kể với anh nghe để xin anh lời khuyên. Anh cũng vậy, anh có tâm sự gì lại tìm đến tôi, không ngoại trừ chuyện bất đồng quan điểm với vợ.
Chúng tôi cảm thấy bình yên và nhẹ nhõm hơn sau những lần tâm sự như thế,nó như trút đi được gánh nặng, nỗi niềm không biết chia sẻ cùng ai của mình. Anh nói với tôi, tôi như cái thùng không đáy, chứa tất cả những niềm vui và nỗi buồn của anh, cho anh những lời khuyên cần thiết.
Với tôi anh cũng vậy, không chỉ là người bạn, người anh trai, mà còn là một người thầy, dạy tôi những bài học và cách ứng xử trong cuộc sống.
Nhiều khi tôi tự hỏi lòng mình, mình còn yêu anh nữa không, và anh còn yêu mình nữa không?. Câu trả lời của tôi là còn, còn rất nhiều, và tôi tin anh cũng vẫn còn yêu tôi, nên luôn nhớ về tôi trong cả lúc vui lẫn buồn.
Chỉ có điều, chúng tôi tôn trọng nhau, tôn trọng hạnh phúc gia đình và luôn đặt ra giới hạn để dừng lại, để không khiến ai bị tổn thương, đau khổ vì mình.
Nên đã 5 năm rồi, kể từ khi tôi và chồng vào Nam sinh sống, cũng 5 năm rồi, kể từ ngày chia tay chúng tôi gặp lại nhau. Có rất nhiều cuộc gặp, rất nhiều câu chuyện được kể cho nhau nghe, nhưng chưa khi nào chúng tôi đi quá giới hạn của một tình bạn.
Chưa khi nào tôi có lỗi với chồng mình và không để anh phải có lỗi với vợ mình. Đó là lời hứa của tôi và anh trước khi gặp lại nhau, lời hứa đó chúng tôi sẽ tiếp tục thực hiện cho đến hết cuộc đời này.
Theo Phương Anh
(baodatviet.vn)
- Nam Định: Bỏ nghề lương cao… lên nóc nhà bán cá gác bếp
- Hỗn loạn sau giờ khai ấn đền Trần
- Hỏa hoạn làm một người chết tại thành phố Nam Định
- Nam Định phát triển làng nghề gắn với xây dựng nông thôn mới
- Nam Định: Một bệnh nhân tử vong bất thường sau khi cắt a-mi-đan
- Vụ nhân viên quán karaoke bị đâm tử vong ở Nam Định: Gia cảnh nạn nhân éo le, còn nuôi mẹ già, con nhỏ
- Nhà thờ Giáo xứ Vĩnh Trị – Ý Yên – Nam Định
- Ông chủ đánh đập nhóm nữ phục vụ quán karaoke vì làm thêm giờ
- Bánh bèo Nam Định
- Vụ nữ sinh lớp 10 tử vong dưới mương nước: Chuyển Công an tỉnh Nam Định điều tra
- Độc đáo ngôi chùa cổ lai thánh đường Công giáo ở VN
- Xôi chiên làm nhanh, vị mới lạ
- Về Nam Định ăn bánh xíu páo một lần nhớ mãi
- Băng qua đường sắt không quan sát, xe máy bị tàu hoả đâm trúng khiến 3 người tử vong
- Nhà Thờ Đổ – Địa điểm du lịch thành nơi chứa rác thải