Nhà nghèo, bố mẹ già yếu, em trai bệnh tật nên bà Mùi đã mặc cho tuổi thanh xuân trôi qua. Với bà, điều quan trọng nhất là bố mẹ và em trai không bị đói và có người chăm lo sức khoẻ.
Tìm đến thôn Cổ Lũng, xã Bình Minh, thị trấn Nam Giang (Nam Trực, Nam Định) hỏi về nhà bà Vũ Thị Mùi (SN 1960) hầu như ai cũng biết. Suốt 35 năm qua, bà Mùi tần tảo sớm hôm và đặc biệt là hi sinh tuổi thanh xuân để ở vậy chăm lo cho người em tâm thần khiến hàng xóm, láng giềng ai cũng xót xa.
Gian nhà cấp 4 rộng chừng 8m2 dột nát, xiêu vẹo, cửa được che bằng mảnh bạt rách cùng với cánh cổng lưới sắt ở góc sân là nơi che chở cho anh Vũ Văn Lai (SN 1962) – em trai út của bà Mùi.

Suốt 35 năm qua, bà Mùi là người chăm lo từng bữa ăn, giấc ngủ cho người em trai bệnh tật.
Bà sinh ra trong một gia đình có 6 anh chị em, người chị cả lấy chồng ở tỉnh Hà Nam, hai anh trai hi sinh tại chiến trường, người anh trai tiếp theo sau khi lập gia đình, sinh con xong thì bị tai biến suốt mấy chục năm qua. Cậu em trai út bình thường, khoẻ mạnh cho đến năm 20 tuổi thì bỗng dưng phát bệnh tâm thần.
“Nhà nghèo, bố mẹ già yếu, em trai út khi ấy đang đi học, anh trai đang đi học trung cấp nên tôi quyết định ở nhà làm kinh tế đỡ đần bố mẹ, có bát cơm mà ăn. Năm 1981, bố tôi bị bệnh qua đời. Đến năm sau (1982), thằng Lai nó mới học xong cấp 3, vừa thi đỗ một trường Đại học bên quân đội thì bỗng dưng phát bệnh.

Gian nhà nơi bà Mùi nhốt em trai để có thể đi làm kiếm tiền.
Mẹ tôi khi ấy cũng già yếu, đến năm 2013 thì mất. Thương mẹ, thương em, anh trai kề tôi lại bị tai biến nên tôi không nghĩ tới chuyện lập gia đình. Cứ vậy, dần dần tuổi xuân cứ trôi đi nên tôi càng không thiết đến đời mình” – bà Mùi nghẹn ngào.
Tuy là chị gái, nhưng bà Mùi gánh trên vai trách nhiệm “làm mẹ” cho chính người em trai bệnh tật suốt 35 năm qua. Để có tiền trang trải cuộc sống, hàng ngày bà Mùi phải nhốt em trai trong nhà rồi đi làm thuê, nhặt cỏ cấy lúa hoặc phụ hồ.

Anh Lai cuộn mình trong chăn. Tuy vẫn còn chút trí nhớ về người thân nhưng hành động của anh không khác gì trẻ con.
Theo bà Mùi, hàng tháng hai chị em bà được tổng cộng 810 nghìn đồng tiền trợ cấp từ Nhà nước (bà được 270 nghìn đồng, em trai bà được 540 nghìn đồng), số tiền trên chỉ vừa đủ mua thuốc cho em trai. Trong khi em trai bà ngày một yếu đi, bệnh tình phát sinh thêm nhưng vì không có tiền nên cũng không đưa em đi khám được.
Nói về ước mong của bản thân bà Mùi nói rằng bà chỉ mong bản thân khoẻ mạnh để có sức khoẻ lo cho em trai vì chẳng biết kêu ai.

Bà Mùi đau xót khi phải nói rằng điều bà mong muốn là em trai sẽ chết trước mình.
Tôi chỉ ước sao em trai sẽ chết trước tôi, có vậy thì nó sướng, các cháu cũng nhàn. Chứ tôi mà đi trước, các cháu phải chăm sóc thì sợ không chịu đựng được” – bà Mùi bày tỏ.
Theo Minh Trang (Khám phá)
- Ý nghĩa của câu: Trai Nam Gái Hải
- Phố cổ Nam Định yên bình giữa những đổi thay của cuộc sống
- Nhà thờ Giáo họ Phaolô – Xuân Trường Nam Định
- Ca khúc hit “Thật bất ngờ” của Trúc Nhân vào kỷ yếu lớp 12 THPT Mỹ Lộc Nam Định
- 9 món ngon vang danh đất Nam Định
- Người đầu tiên ở Nam Định nuôi lợn sạch bằng thảo dược quy mô lớn
- Chợ Viềng Nam Định: Phiên chợ ‘có một không hai’ nên đi vào dịp Tết
-
Nam Định: Người dân bức xúc vì nhiều khoản thu đầu năm trái quy định
-
Nam Định: Bàn giao tàu đánh cá vỏ thép thứ ba cho ngư dân
-
Thiên Trường Nam Định – Hùng thắng Đông Kinh hộ ấn vàng
-
Trực Ninh: Nét độc đáo của cây cầu Mái Lá độc nhất vô nhị ở Việt Nam
-
Nam Định: Thêm huyện Hải Hậu xuất hiện dịch tả lợn châu Phi
-
Mang súng tự chế rủ bạn tới hiệu cắt tóc nổ súng ‘dằn mặt’ tình địch
-
Điện lực Nam Định: Uy tín chính là chất lượng công trình được ủy thác quản lý
-
Nét đẹp văn hóa nghề làm bánh nhãn Hải Hậu
-
Ghé Thăm Làng Khảm Lâu Đời La Xuyên
-
Nam Định: Cố vượt ngang đường sắt, xe hoa 12 chỗ bị tàu đâm
-
Bệnh viện Nam Định quá tải bệnh nhân sốt xuất huyết
-
Nhà máy Dệt Nam Định viết tiếp trang sử mới
-
Trùm giang hồ Nam Định và những vụ thanh trừng băng nhóm
-
Nam Định thiệt hại hàng nghìn tỷ đồng từ cơn bão số 1
-
Chủ đầu tư, đơn vị thi công và giám sát đều phải chịu trách nhiệm