[Thơ] ĐÊM GIAO THỪA EM VẪN ĐI CA

[Thơ] ĐÊM GIAO THỪA EM VẪN ĐI CA

Trời vừa tối, anh rủ em dạo phố

Đi vào chùa, hái hoa đỏ cầu may

Ra bờ hồ, pháo hoa bắn đêm nay

– Thôi không được, thật tiếc thay, em bận!

– Em xin lỗi, đã làm anh dỗi giận

Hàng đang cần, để giao nhận đầu năm

Đêm hôm nay, là ca của em làm

Sắp tới giờ, phải vào tầm nhà máy.

Tự hỏi mình, lòng anh càng áy náy

Bởi vì sao, em hẹn mấy buổi chiều

Đêm giao thừa, đi chơi với người yêu

Anh chờ đợi, càng mong nhiều, em biết?

Anh hiểu rồi, em say mê nghề dệt

Mạch máu dây chuyền, nối tiếp ước mơ

Tay em dệt lên tấm lụa. tấm tơ

Đan xen lẫn những giấc mơ hạnh phúc.

Tiếng còi tầm đã ngân vang thôi thúc

Như giục người, tiếp tục bước vào ca

– Tạm biệt anh! Mai ta đến vườn hoa

Anh đừng giận, âu cũng là sự cố.

Đèn cao áp đang dần dần sáng tỏ

Soi bóng em in rõ xuống mặt đường

Anh không buồn mà cảm thấy mến thương

Còn yêu mãi con đường em đã chọn.

Những ước mơ, quả thật là to lớn

Xây tương lai, chờ đón chung một nhà

Em đang dệt tình yêu của chúng ta

Cùng mọi người, em vào ca với máy.

Đã đi xa, anh vẫn còn nhìn thấy

Tay em cầm, đỏ thắm mấy nhành hoa./.

NGUYỄN QUANG LIÊN – Tintucnamdinh.vn


TOP