[Thơ] Yêu Thương Hải Hậu

[Thơ] Yêu Thương Hải Hậu

Bao năm rồi ta chia tay từ đó.

Em có còn về Hải Hậu nữa không?

Khi vũ trụ gửi trao ngọn xuân nồng.

Chợt ùa về trong anh từ dạo ấy.

Giữa màu sương anh vẫn còn đang thấy.

Con sóng vờn,hôn bãi trắng Thịnh Long.

Cùng đưa nhau qua hết đất Hải Phong.

Đến Hải Lý,nghiêng nghiêng nhà thờ đổ.

Nơi biển cả muôn vàn con sóng nhỏ.

Xuân,Chính,Triều đồng muối trắng mênh mông.

Vùng đất mặn,nhiễm phèn chẳng bỏ không.

An,Nam,Phú thênh thang bao thảm cói.

Ta nhìn nhau có điều gì muốn hỏi?

Khua mái chèo sóng sánh nước Hải Châu.

Hết Hải Toàn anh hỡi sẽ về đâu?

Là Hải Giang còn đang chung dòng nước.

Con đường nhỏ hai đứa mình chung bước.

Đất Hải Đường xanh mướt vị chanh chua.

Đất quê ta thương biết mấy cho vừa.
Để đưa em qua Hải Long,Hải Cát.

Vườn Hải Vân chè vẫn xanh bát ngát.

Sánh mạn thuyền,chen lội cá Hải Quang.

Phiên chợ Quán lặng lẽ buổi chiều tàn.

Là Hải Thanh,Hải Thắng đó em ạ.

Em có nghe trong gió đưa rất lạ?

Là Hải Bắc tiếng nhạc vẫn đưa thoi.

Chợt trong tim sao lại thấy bồi hồi.

Qua mộng chè là Hải Thành gạch đỏ.

Câu hẹn ước ai đã từng bỏ ngỏ?

Con đò chiều ai đứng đợi Hải Phương?

Rạng phi lao bao phủ hết con đường.

Như Hải Trung tiếng tằm tơ nhả lụa.

Về chợ Đền tình người bao chan chứa.

Vẫn họp đều giữa mảnh đất Hải Anh.

Tiếng chuông ngân gọi những tháng an lành.

Là đất chúa, Hải Bình bao nỗi nhớ .

Cây cầu ngói chở phong rêu muôn thủa.

Làng Bồ Đề cánh phượng vẫn vươn xa.

Đất Hải Minh trong những buổi chiều tà.

Màu sương khói la đà chùa Phúc Hải.

Thương Hải Đông cõi lòng ai tê tái.

Em có còn ngang qua đất Hải Tân?

Nhìn hoa xoan tím ngắt buổi cuối tuần.

Thì ta đến nơi Hải Phúc,Hải Lộc.

Tiếp chẳng đường ta thấy hai bờ dốc.

Đang oằn mình bao bọc đất Hải Sơn.

Để cho anh khắc khoải mãi bồn chồn.

Đứng chờ em cầu Hàng Vàng,Yên Định.

Ta yêu thương phải chăng là định mệnh.

Thuộc về nhau mùi gạo tám đưa hương.

Cột khói lam ta nhớ đến lạ thường.

Mùi rơm mới,hun nhoè nơi khoé mắt.

Gọi tên em nghe tim mình quặn thắt.

Gọi tên mình,gọi đất mẹ yêu thương.

In trên cát những dấu chân vô thường.

Để đăng trình một mình ai tiếp bước.

Tác giả- Vịnh Trần – Tintucnamdinh.vn


TOP