[Thơ] Hải Anh Quê Tôi

[Thơ] Hải Anh Quê Tôi

Anh đi biền biệt chân mây.

Hải Anh xưa đã thay màu thời gian.

Đường quê hoa rực hai hàng.

Còn đâu rau muống,rau lang ngập bờ?

Em còn hát khúc ầu ơ?

Ru bài hương lúa,con thơ giấc nồng.

Phù sa bỏ mặc dòng sông.

Còn đâu song thập ta cùng vớt rươi.

Hải Anh nay đổi khác rồi!

Nhạt phai hương bưởi cho em gội đầu.

Xa dần màu trắng hương cau.

Bẽ bàng tre lứa,dây trầu bơ vơ.

Những đêm canh mấy tinh mơ.

Chuông xứ hai giáp nhà thờ ngân vang.

Giáp Tả,Giáp Hữu hai làng.

Ban ơn! Đức mẹ hai hàng lệ rơi.

Cây phượng già cỗi giữa trời.

Che cho mái ngói cây cầu cong cong.

Tháng ba ngày hội chưa xong.

Chợ Lương đã vội chờ mong phiên chiều.

Anh nghe mẹ kể rất nhiều.

Công nghiệp!Anh Tiến xưa nhiều phát huy.

Chăn nuôi! Hùng Thắng nhất nhì.

Nay hợp tác xã nghĩa là Hải Anh.

Em về ươm lại vườn chanh.

Lất lây tà áo, gánh nghiêng dáng hình.

Chờ em ở dốc Chợ Đình.

Ồn ào náo nhiệt cho mình thêm thương.

Anh về tìm lại vấn vương.

Thương con cá diếc,bờ mương ngày nào.

Con rô quẫy dưới dàn bầu.

Sóng lòng con cá thầu rầu trong ao.

Chợt nay anh thấy xuyến xao.

Muốn tìm lại chút ngọt ngào năm xưa.

Khế kia chua mấy cũng vừa.

Sung kia chát lắm bây giờ thấy thanh.

Tìm em giữa đất Hải Anh.

Cây đa bến nước,sao đành quên nhau?

Vinh Tran xóm 16. – 22/5/2017


TOP