Buổi chiều, đến đón con ở trường, thấy các cô bé đang đứng tụm vào góc sân, chia nhau một gói nhỏ, nhấm nháp đầy vẻ ngon lành. Về nhà, con gái khoe: “Con phần mẹ mấy miếng này, mứt vỏ bưởi bà bạn Bích làm đấy ạ”. Cầm cọng mứt vàng óng trên tay, chợt thấy vui lây với niềm vui con trẻ. Lâu lắm rồi mới gặp lại món ăn quen thuộc của thời thơ ấu.

Nhớ những ngày cuối thu đầu đông, khi những cơn gió lạnh đầu mùa tràn về, đất trời sau một đêm đã hoàn toàn đổi khác. Mưa phùn rả rích, sụt sùi trên mái rạ thâm nâu.
Sáng sớm, khi chúng tôi còn cuộn tròn trong chăn ấm đã thấy mẹ trở dậy, rút thêm rơm che chắn các lỗ hổng quanh chuồng trâu, chuồng gà cho chúng khỏi rét.
Mấy chị em tôi ngày ấy quần áo chỉ vài chiếc mỏng manh, từ trường về cứ ho sù sụ vì chưa kịp quen với thời tiết giao mùa. Bà ngoại tôi thương các cháu, ở nhà đã chuẩn bị sẵn nguyên liệu để làm một mẻ mứt vỏ bưởi.
Bà ra sau vườn, hái mấy quả bưởi đã chín vàng, về gọt thật mỏng, chỉ lấy lớp vỏ bên ngoài. Đi học về, chúng tôi chạy ào vào bếp đốt lửa sưởi, thấy bà đang cặm cụi thái vỏ bưởi thành từng sợi dài, ngâm vào nước muối, thỉnh thoảng bóp nhẹ cho ra bớt tinh dầu.
Tiếp đó, bà rửa sạch nhiều lần, cho vỏ bưởi vào luộc cùng nước phèn chua rồi đổ ra rổ cho thật ráo nước.
Bà ướp những sợi vỏ bưởi với đường cho tới khi đường tan chảy gần hết thì đổ vào chảo gang, bắc lên bếp, cho thêm mấy lát cam thảo và củ gừng thái chỉ vào sên cùng.
Lửa chỉ được cháy liu riu nên chúng tôi ngồi xem bà làm, thấy thời gian sao mà trôi thật chậm. Sau bao nhiêu háo hức chờ đợi, cuối cùng rồi mẻ mứt cũng xong. Bà xúc mứt ra mâm, rải đều cho mau nguội
. Đàn cháu được bà cho nếm thử những cọng mứt còn ấm nóng, mềm dẻo ngay trong bếp, lại còn vòi vĩnh xin thêm mấy miếng, mang ra chia cho mấy đứa bạn hàng xóm.
Chờ cho mứt nguội hẳn, bà tôi cất vào hũ thủy tinh để dùng trong suốt mùa đông. Đi học những ngày gió lạnh đầu mùa, có túi mứt vỏ bưởi trong tay, vừa đi vừa nhấm nháp, thấy lòng sung sướng lạ thường.
Những sợi mứt vàng óng, trong như hổ phách, giòn giòn dẻo dẻo, thơm the the mùi tinh dầu bưởi, thoảng vị cay nhẹ của gừng khiến chúng tôi ấm áp suốt chặng đường tới trường.
Bà ngoại tôi mất đi, mấy chục năm rồi chẳng còn được ăn món mứt quen thân ấy nữa. Để hôm nay, cầm trên tay cọng mứt vỏ bưởi vàng thơm, lại như hình dung ra dáng bà tôi đang cặm cụi trong bếp giữa một ngày mưa gió, sên chảo mứt cho chúng tôi phòng ho và cảm lạnh với biết bao yêu thương, chăm chút./.
Lam Hồng( báo nam định)
- Độc đáo chợ nón xã Nghĩa Châu Nam Định
- Đại nhạc hội ‘Quất Lâm biển gọi 2016’ ngập tràn âm nhạc và ánh sáng
- Huyền My khiến tuyển U23 Việt Nam ngại ngùng khi chụp hình
- Ở Nam Định thì nên đi chơi những đâu ?
- Đại An (Vụ Bản) – vùng đất đậm đặc các di sản văn hóa
- Lạ miệng với nem nắm Nam Định ở Hà Nội
- “Vua cà phê” Việt có nguy cơ mất nửa tài sản

-
Món ngon Nam Định phải thử một lần cho biết
-
Trao nhà tình nghĩa cho cựu TNXP ở Nam Định
-
Ngắm nhà thờ bị biển nuốt chửng có 1-0-2 tại Nam Định
-
Yên Thắng quê tôi
-
Chàng thủ khoa khối A1 trường danh tiếng nhất Thành Nam
-
Bánh nhãn Hải Hậu – hương vị đồng quê
-
Nam Định muốn được thí điểm xây dựng CPĐT
-
Đang gội đầu dở vẫn lao ra dí điện thoại vào nạn nhân chụp ảnh
-
Tóm gọn “ông trùm” giấu ma túy trong vườn
-
Quê nhà tiếc thương, chuẩn bị lễ an táng Chủ tịch nước Trần Đại Quang
-
Nam Định: Giáo viên bức xúc vì trường mầm non lắp camera trong nhà vệ sinh
-
Vừa ra tù về tội hiếp dâm lại cùng người tình đi cướp xe ôm
-
Cây 10 tỷ đồng của Phan Văn Vĩnh khủng cỡ nào?
-
Cách làm bánh xíu páo mềm thơm, béo ngậy
-
Nam Định: Nữ sinh lớp 6 mất tích bí ẩn sau khi đi học
