[Thơ] Nghĩa Hưng yêu lắm quê mình

[Thơ] Nghĩa Hưng yêu lắm quê mình

Một dải lúa biếc xanh bạt ngàn.
Gió bồng bềnh giữa hai dòng sông.
Một con đường chạy dài xa tắp…
Cùng vươn mình về phía biển đông…
Có nơi nào mà như nơi đây…
Ba bề sông, một bề là biển…
Chiều dâng con nước vơi đầy…
Thênh thang cánh buồm lung linh trời mây.
Tiếng em cười xôn xao hàng cây.
Nghĩa hưng…Truyền thống anh hùng…
Nhớ đầu niên già làng kháng chiến.
Giặc đốt nhà vẫn bám đất kiên cường.
Nhớ Nghĩa Lâm súng trường ta bắn tan xác giặc trời…
Giữ lấy quê hương…
Nghĩa hưng…Son sắc ân tình…
Trăng đầu mây chiếc nón Nghĩa Châu.
Chao cho em, khi em về làm dâu.
Mẹ sẽ buộc tơ hồng quai tím, bắc nhịp cầu đưa ta về cùng nhau.
Nối nhịp cầu hôm nay về mai sau.

Một dải lúa biếc xanh bạt ngàn.
Gió bồng bềnh giữa hai dòng sông.
Một con đường chạy dài xa tắp…
Cùng vươn mình về phía biển đông…
Có nơi nào mà như nơi đây…
Ba bề sông, một bề là biển…
Chiều dâng con nước vơi đầy…
Thênh thang cánh buồm lung linh trời mây.
Tiếng em cười xôn xao hàng cây.
Nghĩa hưng…Nay khác xưa rồi.
Những làng quê đã ngời hoa thắm.
Nào Nghĩa Lợi, Nghĩa phú với Nghĩa Bình.
Những phố đê tưng bừng điện sáng.
Thôn xóm rộn ràng nhịp sống dân đen.
Nghĩa Hưng… Đằm thắm nghĩa tình.
Ai về mua chiếu cói Nghĩa Chung.
Nhớ về thăm Liễu đề hội xuân.
Về bãi biển Nam Điền nghe sóng hát từng tự tình bên hàng dừa xanh.
Ngắm cồn hồng giữa biển mênh mông.
Mà yêu lắm quê mình.Nghĩa Hưng……

sưu tầm
1

BÀI 2 – XA QUÊ
Ta đi ta nhớ, nhớ mà…
Nghĩa Hưng – Nam Định quê nhà thân yêu
Nhớ sao mỗi sớm, mỗi chiều
Ninh Cơ, sông Đáy bao nhiêu nghĩa tình
Nhớ sao bến nước, sân đình
Nhớ sao đêm hẹn có mình với ta
Nhớ sao nắng tắt chiều tà
Trâu đàn lững thững về qua cánh đồng
Nhớ người, người có nhớ không
Ngày mùa lúa chín những bông trĩu vàng
Chầu Văn ai hát tính tang
Chuyến đò ai chở gian nan xuôi về
Xa quê hẹn một lời thề
Nghĩa Hưng – Nam Định nhớ về nghe em
Bên nhau tình mãi đẹp thêm
Quê anh quê mẹ, quê em quê mình.

Duc Anh Luu


TOP