Chàng trai rưng rưng nước mắt nhìn người yêu 7 năm về nhà chồng: Em vẫn rất ngon nhưng không còn là của anh

Chàng trai rưng rưng nước mắt nhìn người yêu 7 năm về nhà chồng: Em vẫn rất ngon nhưng không còn là của anh

Còn gì bất lực hơn việc nhìn người mình yêu thương nắm tay người khác bước vào lễ đường.

Điều nuối tiếc nhất của một người có lẽ là việc chẳng thể ở bên một người nào đó bởi rất nhiều những lý do vô hình được đưa ra làm rào cản. Đau lòng hơn khi cả hai đã dành trọn thanh xuân cho nhau nhưng cuối cùng vẫn phải nhìn người yêu hạnh phúc bên một người khác.

Đó cũng chính là câu chuyện của chàng trai xuất hiện trong bài chia sẻ hot nhất Facebook hôm nay được một số diễn đàn mạng xã hội đăng tải.

“NHÌN NGƯỜI MÌNH YÊU THƯƠNG 7 NĂM VỀ NHÀ CHỒNG…

Tôi quen em qua 1 lần em theo đoàn du lịch Đà Nẵng. Em người Tuyên Quang làm việc ở Hà Nội. Em nhỏ nhắn, dễ thương. Tôi thích giọng con gái Bắc, dịu dàng không chanh chua. Tôi làm hướng dẫn viên du lịch. Không hiểu run rủi thế nào em gọi cho tôi đặt tour giới thiệu cho đoàn của em ngày hôm đó. Tôi cứ bị cuốn theo em. Ánh mắt trong veo của em làm tôi khônh dứt ra nổi.

Bọn tôi chính thức yêu nhau sau 3 tháng nói chuyện. Thỉnh thoảng tôi bay ra Hà Nội với em. Có tháng 4 lần bận thì tháng 1, 2 lần. Tôi muốn duy trì tình cảm với em, muốn cưới em. Những lần tôi ra Hà Nội em luôn là người nấu ăn cho tôi. Em tìm hiểu cách nấu món và vị món ăn tôi thích.

Tôi yêu em tới giờ đã 7 năm rồi, nhiều lần tôi thuyết phục bố mẹ em muốn xin cưới em nhưng khônh thành. Bố mẹ em phản đối em lấy chồng xa, đòi tuyệt thực rồi từ mặt con nếu em tiếp tục đòi lấy tôi, bối mẹ em bảo lấy chồng xa khổ. Tôi công việc không ổn định, nhiều lý do lắm..

Em nhiều lần nói chia tay tôi, vừa nói em vừa nghẹn ngào, những lần như thế tôi lại tìm ra gặp em, 2 đứa ôm nhau khóc, em bảo bố mẹ em nói xa quá không đồng ý, bố e kỷ luật quân đội, nói không là không, 1 là bố 2 là anh, càng nói em càng khóc nhiều hơn. Thế là tình yêu của em với tôi cứ kéo dài mãi vì không được sự ủng hộ của bố mẹ bên em.

Tôi lén yêu em ra gặp em. Cứ hi vọng ngày nào đó bố em đổi ý để em làm vợ tôi. Nhưng không. 7 năm rồi không thay đổi. Tháng trước em nhắn cho tôi” Em xin lỗi! Em đi lấy chồng đây. Em cũng 30 rồi, Ngày…. anh ra với em nhé “ . Tôi đọc tin e xong gọi lại tưởng như mọi lần em nói chia tay, nhưng không, em cho tôi xem ảnh cưới mới chụp, xem đồ cưới và nói là thật. Em cười gượng.

Em bảo anh ra với em nhé. Anh phải mừng cho em. Tôi nghe em nói xong tan nát hết cõi lòng. Mấy tháng trước tôi đã thấy em khác không hay gọi thường xuyên cho tôi như trước tưởng em bận, nhưng nói tới chuyện em lấy chồng tôi vẫn tưởng là mơ. Vì bọn tôi vẫn tin sẽ thuyết phục được bố mẹ em và về 1 nhà.

Ngày cưới của em, tôi bay ra HN, mượn xe đi thẳng tới gần nhà em. Tôi đỗ xe ở góc xa, rồi nhìn em mặc váy cưới đón khách tại nhà em. Em xinh đẹp lắm. Đẹp hơn em của tất cả mới ngày bên tôi. Tôi theo xe đoàn rước dâu đưa em đi 70km.

Em trắng tinh trong bộ váy cưới, đến khi em bước vào nhà chồng, chú rể nắm tay em bước xuống, mãi tới khi tiếng pháo vang lên, tiếng nhạc nổi lên tôi mới tin em đã lấy chồng, không phải tôi, tôi nhìn em đắm đuối rồi giật mình chới với, tiếng chuông tin nhắn vang lên “anh về đi, em đến nơi rồi” đọc tin nhắn xong tôi khóc như trẻ lên 3. Quay đầu xe đi về lòng nặng trĩu.

Điều t buồn nhất là sau khi kết hôn em thường xuyên chia sẽ những dòng trạng thái buồn không rõ vì lý do gì vì tôi chỉ dõi theo em chứ không còn nói chuyện. Tôi biết em cũng ở trong đây. Cảm ơn em nếu đọc được dòng này. Cảm ơn em đã đi cùng anh 7 năm. Tới ngày em đẹp nhất anh không được nắm tay em. Anh xin lỗi.

Dòng chia sẻ của chàng trai ngay lập tức lấy đi nước mắt của phần đông người đọc. Tuy nhiên bên cạnh những bình luận an ủi, hầu hết đều trách móc chàng trai khi nói yêu nhưng lại chẳng thể làm gì khác ngoài việc nhìn người yêu đi lấy chồng. Thậm chí, cô gái đã dành 7 năm thanh xuân để chờ đợi, đến khi 30 tuổi cô đành buông tay để tìm cho mình hạnh phúc mới.

Duy Nguyen: “Là do hai người yêu nhau chưa đủ mạnh mẽ, cái thứ hai là do bạn chưa đủ là chỗ dựa cho người ta dựa vào thôi. Yêu nhau kiểu gì đến 7 năm trời mà ông cũng vẫn không khá được, hơn 30 rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu thì cũng chịu. Đến cái hạnh phúc cả đời mà cũng không dám đấu tranh mà giữ lấy thì ông đòi hỏi gì ở con nhà người ta”.

Trần Tố Hoa: “Ủa. Đọc bài này thấy kì kì. Thuyết phục bố mẹ em cho lấy em. Thế sao không chuyển hẳn ra Hà Nội mà làm, người ta chả cho cưới ngay. Thuyết phục mà không kiên quyết với hành động bạn ấy chả đi lấy thằng khác mà lấy chồng cách 70km cũng xa lắc lơ mà. Chắc phải còn lý do nào nữa bố mẹ với bạn gái kia mới như thế” .

P.Ngọc Diệp Vấn: “Nghe xong muốn khóc luôn, dù sao cô ấy cũng đã chọn lựa rồi. Chúc phúc cho cô ấy rồi bạn cũng phải hạnh phúc thôi!”

Dân tình nổ tranh cãi.

Trách móc là vậy nhưng ai cũng hiểu trong chuyện này chàng trai là người đau lòng hơn cả. Bởi vậy, phải có một lý do nào đó, chàng trai mới chấp nhận buông tay để nhìn người yêu lên xe hoa với người khác.

Tags:

TOP