[Thơ] Quê Tôi Mùa Mưa Lũ

[Thơ] Quê Tôi Mùa Mưa Lũ

Sài Gòn đường hoá thành sông.

Mưa qua phố vắng gợn lòng buồn thêm

Lời thơ trôi nổi bên thềm

Vớt lên chẳng thấy êm đềm vấn vương.

Nhìn về một góc quê hương

Thành Nam lũ lớn dân ta gánh gồng.

Hải Hậu trắng xoá ruộng đồng

Quê tôi chịu cảnh long đong mây mù

Sao lại mưa úng trời thu?

Heo may đổi sắc cho thu chạnh lòng

Tháng mười Hải Hậu nhớ mong

Cánh cò nhem nhuốc khóc ròng lời ru

Lũ tựa con nước lãng du

Thả hồn yêu gió song xô ồn ào

Hờn ghen giông bão thét gào

Biển dâng lũ quét xối vào lòng đê.

Người còn cách biệt sơn khê

Quặn lòng đau thắt nhìn về quê hương

Lệ hoen mắt đỏ canh trường

Người ơi có nhớ có thương thì về

Khúc ruột một nẻo nhiêu khê

Gừng cay muối mặn có về không em?

Mong sao chân cứng đá mềm

Trả lại Hải Hậu êm đềm sắc thu.

Vinh Tran-Hải Anh-Hải Hậu. – Tintucnamdinh.vn


TOP